01 tháng 8 2006

Cái Tôi & Tôi

Chào bạn, nhật ký của tôi.
Bạn có biết không, hôm nay tôi nghe bài hát TÔI ƠI ĐỪNG TUYỆT VỌNG, bài hát thật hay, nó làm cho lòng tôi trĩu nặng, lời bái hát như nhắn gửi như da diết, như muốn khuyên bảo mọi người xung quanh cũng như khuyên bảo chính cái tôi của mình là "Tôi ơi, đừng tuyệt vọng nhé, dù cho có chuyện gì xảy đến với mình". Thật khó, vì đôi lúc cái tôi nó lại không nghe tôi, đúng không bạn? Cái tôi, nó tự làm theo ý nó, nó sẽ dày vò thân xác tôi cho héo úa vì những nỗi buồn và nỗi thất vọng, nhưng nếu như nó buồn vì một điều xác định thì tôi có thể chấp nhận, nhưng đàng này nó lại buồn những chuyện không đâu, và cũng có khi cái tôi nó buồn chuyện gì tôi cũng không thể đoán được, bạn có thấy nực cười không? Khi mà ngay chính tôi cũng không hiểu cái tôi của mình đang nghĩ gì và muốn gì..?
Tôi phải tìm cách nói chuyện với cái tôi của mình, tôi sẽ cố gắng khuyên bảo nó nghe theo tôi, dù nó không nghe thì ít ra tôi cũng sẽ hiểu được nó. Nếu tôi không hiểu cái tôi ở ngay trong tôi thì làm sao tôi có thể hiểu được những cái tôi khác của người khác được, và khi đó tôi sẽ cô đơn lạc lõng,..buồn chán,..chán nản,..và tuyệt vọng...
Tôi ơi, đừng tuyệt vọng
Hỡi tôi ơi, hãy lắng nghe và chia sẻ cùng tôi..
.....
Bỗng có tiếng nói từ trong tận cùng của cõi lòng..đó là tiếng nói của cái tôi của tôi, đó là những suy nghĩ của chính tôi, những suy nghĩ đã bị đè nén, giấu kín, bị đạp xuống tận cùng của cõi lòng tôi..."Bạn thân mến của tôi ơi, bạn không hiểu tôi, tại vì bạn không chịu lắng nghe tôi nói, mà để lắng nghe tôi nói thì bạn phải lắng đọng tâm hồn lại, bạn phải dừng bước suy nghĩ của mình lại, nếu suy nghĩ của bạn cứ chạy khắp các nẻo đường như chú ngựa non mới lần đâu được chạy tự do, thì làm sao bạn có thể nghe tiếng nói của tôi. Tôi đã nói với bạn rất nhiều lần, nhưng bạn đã bỏ đi..không bao giờ chịu dừng lại để nghe tôi nói..Hôm nay đây, tôi chỉ nói với bạn một điều thôi, đó là mỗi ngày bạn hãy đứng trước gương 5 phút, không cần bạn nói gì, chỉ cần bạn mở rộng đôi mắt của mình và nhìn sâu vào đôi mắt của tôi, bạn sẽ nghe tiếng của tôi nói với bạn."

1 nhận xét:

bcop nói...

Đúng vậy anh ạ, cái tôi của em cũng thế thôi, hiếm lắm nó mới chịu nghe lời em đấy. Chính nó càng khiến em cảm thấy buồn và đôi lúc là sự tuyệt vọng khi những nỗi buồn liên tiếp xảy đến. Nhưng hihi, ít nhất là bây giờ nó cũng đã nghe em được một chút rồi anh ạ!

Em cũng hi vọng mình sẽ càng ngày làm chủ được cái tôi của em hơn và khi đó em sẽ hiểu được mọi người xung quanh, ít nhất là những người thân quanh em và điều đó sẽ giúp em BÌNH YÊN.

Em cũng sẽ làm theo cách cái tôi của anh khuyên anh để mỗi ngày em hiểu em và cái tôi của em hơn.

Hi vọng anh luôn vui vẻ!